荣 róng 茂 mào 实 shí 侍 shì 郎 láng 饷 xiǎng 家 jiā 酿 niàng - - 曾 céng 几 jǐ
风 fēng 窗 chuāng 雪 xuě 屋 wū 坐 zuò 昏 hūn 晨 chén , , 一 yī 老 lǎo 江 jiāng 湖 hú 寂 jì 寞 mò 滨 bīn 。 。
解 jiě 战 zhàn 充 chōng 虚 xū 惟 wéi 有 yǒu 酒 jiǔ , , 绝 jué 甘 gān 分 fēn 少 shǎo 不 bù 无 wú 人 rén 。 。
交 jiāo 情 qíng 好 hǎo 在 zài 筼 yún 筜 dāng 谷 gǔ , , 腊 là 味 wèi 持 chí 来 lái 曲 qū 米 mǐ 春 chūn 。 。
便 biàn 觉 jué 寒 hán 家 jiā 生 shēng 暖 nuǎn 热 rè , , 故 gù 知 zhī 客 kè 里 lǐ 未 wèi 全 quán 贫 pín 。 。
荣茂实侍郎饷家酿。宋代。曾几。风窗雪屋坐昏晨,一老江湖寂寞滨。 解战充虚惟有酒,绝甘分少不无人。 交情好在筼筜谷,腊味持来曲米春。 便觉寒家生暖热,故知客里未全贫。