诸 zhū 人 rén 见 jiàn 和 hé 返 fǎn 魂 hún 梅 méi 再 zài 次 cì 韵 yùn - - 曾 céng 几 jǐ
蜡 là 炬 jù 高 gāo 花 huā 半 bàn 欲 yù 摧 cuī , , 斑 bān 斑 bān 小 xiǎo 雨 yǔ 学 xué 黄 huáng 梅 méi 。 。
有 yǒu 时 shí 燕 yàn 寝 qǐn 香 xiāng 中 zhōng 坐 zuò , , 如 rú 梦 mèng 前 qián 村 cūn 雪 xuě 里 lǐ 开 kāi 。 。
披 pī 拂 fú 故 gù 令 lìng 携 xié 袖 xiù 满 mǎn , , 横 héng 斜 xié 便 biàn 欲 yù 映 yìng 窗 chuāng 来 lái 。 。
重 zhòng 帘 lián 幽 yōu 户 hù 深 shēn 深 shēn 闭 bì , , 亦 yì 恐 kǒng 风 fēng 飘 piāo 不 bù 得 dé 回 huí 。 。
诸人见和返魂梅再次韵。宋代。曾几。蜡炬高花半欲摧,斑斑小雨学黄梅。 有时燕寝香中坐,如梦前村雪里开。 披拂故令携袖满,横斜便欲映窗来。 重帘幽户深深闭,亦恐风飘不得回。