寒 hán 食 shí 只 zhǐ 旬 xún 日 rì 间 jiān 风 fēng 雨 yǔ 不 bù 已 yǐ - - 曾 céng 几 jǐ
年 nián 光 guāng 胡 hú 不 bù 少 shǎo 留 liú 连 lián , , 熟 shú 食 shí 清 qīng 明 míng 又 yòu 眼 yǎn 前 qián 。 。
敢 gǎn 望 wàng 深 shēn 宫 gōng 传 chuán 蜡 là 烛 zhú , , 可 kě 堪 kān 小 xiǎo 市 shì 禁 jìn 炊 chuī 烟 yān 。 。
满 mǎn 城 chéng 风 fēng 雨 yǔ 无 wú 杯 bēi 酒 jiǔ , , 故 gù 国 guó 松 sōng 楸 qiū 欠 qiàn 纸 zhǐ 钱 qián 。 。
老 lǎo 病 bìng 心 xīn 情 qíng 冷 lěng 时 shí 节 jié , , 只 zhǐ 将 jiāng 书 shū 策 cè 替 tì 幽 yōu 禅 chán 。 。
寒食只旬日间风雨不已。宋代。曾几。年光胡不少留连,熟食清明又眼前。 敢望深宫传蜡烛,可堪小市禁炊烟。 满城风雨无杯酒,故国松楸欠纸钱。 老病心情冷时节,只将书策替幽禅。