雪 xuě 后 hòu 月 yuè 窗 chuāng 戏 xì 题 tí - - 曾 céng 几 jǐ
青 qīng 女 nǚ 翻 fān 空 kōng 一 yī 笑 xiào 开 kāi , , 天 tiān 花 huā 散 sàn 尽 jìn 更 gèng 徘 pái 徊 huái 。 。
嫦 cháng 娥 é 相 xiāng 与 yǔ 有 yǒu 瓜 guā 葛 gé , , 也 yě 向 xiàng 读 dú 书 shū 窗 chuāng 下 xià 来 lái 。 。
雪后月窗戏题。宋代。曾几。青女翻空一笑开,天花散尽更徘徊。 嫦娥相与有瓜葛,也向读书窗下来。