厨 chú 鸡 jī 窜 cuàn 房 fáng 中 zhōng 张 zhāng 元 yuán 辅 fǔ 怜 lián 而 ér 赋 fù 诗 shī 余 yú 不 bù 能 néng 自 zì 已 yǐ 亦 yì 为 wèi 一 yī 篇 piān - - 曾 céng 丰 fēng
惊 jīng 栖 qī 潜 qián 避 bì 影 yǐng , , 啄 zhuó 怯 qiè 暗 àn 吞 tūn 声 shēng 。 。
似 shì 惜 xī 千 qiān 金 jīn 命 mìng , , 而 ér 逃 táo 五 wǔ 鼎 dǐng 烹 pēng 。 。
肋 lē 枯 kū 那 nà 便 biàn 齿 chǐ , , 皮 pí 瘠 jí 不 bù 宜 yí 羹 gēng 。 。
肉 ròu 食 shí 非 fēi 吾 wú 事 shì , , 从 cóng 今 jīn 戒 jiè 杀 shā 生 shēng 。 。
厨鸡窜房中张元辅怜而赋诗余不能自已亦为一篇。宋代。曾丰。惊栖潜避影,啄怯暗吞声。 似惜千金命,而逃五鼎烹。 肋枯那便齿,皮瘠不宜羹。 肉食非吾事,从今戒杀生。