新 xīn 淦 gàn 陆 lù 伯 bó 仁 rén 过 guò 我 wǒ 钱 qián 塘 táng 逆 nì 旅 lǚ 中 zhōng 漫 màn 出 chū 诗 shī 篇 piān 辄 zhé 蒙 méng 赏 shǎng 音 yīn 敬 jìng 赋 fù 短 duǎn 章 zhāng 相 xiāng 谢 xiè - - 曾 céng 丰 fēng
自 zì 从 cóng 删 shān 变 biàn 雅 yǎ , , 谁 shuí 复 fù 许 xǔ 离 lí 骚 sāo 。 。
顾 gù 我 wǒ 知 zhī 音 yīn 少 shǎo , , 逢 féng 君 jūn 着 zhuó 眼 yǎn 高 gāo 。 。
江 jiāng 山 shān 成 chéng 疾 jí 锢 gù , , 笑 xiào 语 yǔ 破 pò 愁 chóu 牢 láo 。 。
勿 wù 浪 làng 相 xiāng 镌 juān 切 qiè , , 姑 gū 从 cóng 痒 yǎng 处 chù 搔 sāo 。 。
新淦陆伯仁过我钱塘逆旅中漫出诗篇辄蒙赏音敬赋短章相谢。宋代。曾丰。自从删变雅,谁复许离骚。 顾我知音少,逢君着眼高。 江山成疾锢,笑语破愁牢。 勿浪相镌切,姑从痒处搔。