江 jiāng 水 shuǐ 出 chū 峡 xiá - - 曾 céng 丰 fēng
衢 qú 婺 wù 徽 huī 严 yán 水 shuǐ 固 gù 豪 háo , , 其 qí 如 rú 所 suǒ 至 zhì 与 yǔ 山 shān 遭 zāo 。 。
当 dāng 难 nán 进 jìn 处 chù 虽 suī 回 huí 避 bì , , 到 dào 不 bù 平 píng 时 shí 辄 zhé 怒 nù 号 háo 。 。
出 chū 峡 xiá 冲 chōng 开 kāi 崖 yá 脚 jiǎo 阔 kuò , , 迎 yíng 潮 cháo 激 jī 起 qǐ 浪 làng 头 tou 高 gāo 。 。
乘 chéng 风 fēng 终 zhōng 作 zuò 归 guī 墟 xū 去 qù , , 略 lüè 涌 yǒng 三 sān 山 shān 驾 jià 六 liù 鳌 áo 。 。
江水出峡。宋代。曾丰。衢婺徽严水固豪,其如所至与山遭。 当难进处虽回避,到不平时辄怒号。 出峡冲开崖脚阔,迎潮激起浪头高。 乘风终作归墟去,略涌三山驾六鳌。