吉 jí 之 zhī 南 nán 门 mén 外 wài 见 jiàn 木 mù 芙 fú 蓉 róng 烂 làn 开 kāi - - 曾 céng 丰 fēng
小 xiǎo 春 chūn 催 cuī 出 chū 倾 qīng 城 chéng 色 sè , , 笑 xiào 倚 yǐ 墙 qiáng 头 tóu 若 ruò 招 zhāo 客 kè 。 。
芬 fēn 芳 fāng 犹 yóu 带 dài 秋 qiū 风 fēng 残 cán , , 婀 ē 娜 nuó 岂 qǐ 宜 yí 江 jiāng 路 lù 侧 cè 。 。
诗 shī 眼 yǎn 惊 jīng 红 hóng 狂 kuáng 欲 yù 呼 hū , , 熟 shú 看 kàn 似 sì 细 xì 又 yòu 似 shì 粗 cū 。 。
花 huā 神 shén 留 liú 为 wèi 菊 jú 后 hòu 乘 chéng , , 天 tiān 意 yì 遣 qiǎn 作 zuò 梅 méi 先 xiān 驱 qū 。 。
吉之南门外见木芙蓉烂开。宋代。曾丰。小春催出倾城色,笑倚墙头若招客。 芬芳犹带秋风残,婀娜岂宜江路侧。 诗眼惊红狂欲呼,熟看似细又似粗。 花神留为菊后乘,天意遣作梅先驱。