叶 yè 翰 hàn 林 lín 有 yǒu 徐 xú 熙 xī 桃 táo 竹 zhú 方 fāng 尺 chǐ 许 xǔ 索 suǒ 诗 shī 辄 zhé 赋 fù 一 yī 首 shǒu - - 程 chéng 俱 jù
寒 hán 禽 qín 抱 bào 幽 yōu 丛 cóng , , 意 yì 得 de 窥 kuī 绿 lǜ 净 jìng 。 。
夭 yāo 华 huá 媚 mèi 霜 shuāng 筠 yún , , 惨 cǎn 澹 dàn 若 ruò 春 chūn 暝 míng 。 。
胡 hú 僧 sēng 手 shǒu 幻 huàn 药 yào , , 纳 nà 此 cǐ 方 fāng 池 chí 境 jìng 。 。
重 chóng 重 chóng 玄 xuán 涉 shè 入 rù , , 妙 miào 悟 wù 付 fù 毛 máo 颖 yǐng 。 。
叶翰林有徐熙桃竹方尺许索诗辄赋一首。宋代。程俱。寒禽抱幽丛,意得窥绿净。 夭华媚霜筠,惨澹若春暝。 胡僧手幻药,纳此方池境。 重重玄涉入,妙悟付毛颖。