天 tiān 宁 níng 潜 qián 老 lǎo 以 yǐ 山 shān 中 zhōng 春 chūn 莫 mò 三 sān 诗 shī 投 tóu 鸿 hóng 庆 qìng 尚 shàng 书 shū 末 mò 章 zhāng 见 jiàn 及 jí 次 cì 韵 yùn 答 dá 之 zhī 其 qí 一 yī - - 程 chéng 俱 jù
大 dà 空 kōng 无 wú 故 gù 新 xīn , , 春 chūn 物 wù 自 zì 来 lái 去 qù 。 。
风 fēng 幡 fān 有 yǒu 时 shí 转 zhuǎn , , 霜 shuāng 铎 duó 深 shēn 夜 yè 语 yǔ 。 。
芸 yún 芸 yún 无 wú 定 dìng 在 zài , , 荣 róng 悴 cuì 更 gèng 彼 bǐ 此 cǐ 。 。
谁 shuí 于 yú 百 bǎi 草 cǎo 头 tóu , , 了 liǎo 不 bù 挂 guà 丝 sī 缕 lǚ 。 。
天宁潜老以山中春莫三诗投鸿庆尚书末章见及次韵答之 其一。宋代。程俱。大空无故新,春物自来去。 风幡有时转,霜铎深夜语。 芸芸无定在,荣悴更彼此。 谁于百草头,了不挂丝缕。