题 tí 唐 táng 显 xiǎn 孝 xiào 饶 ráo 娥 é 墓 mù - - 程 chéng 时 shí 登 dēng
松 sōng 阴 yīn 庭 tíng 户 hù 枕 zhěn 清 qīng 波 bō , , 小 xiǎo 立 lì 碑 bēi 亭 tíng 校 xiào 旧 jiù 讹 é 。 。
一 yī 念 niàn 纲 gāng 常 cháng 行 xíng 宇 yǔ 宙 zhòu , , 几 jǐ 番 fān 风 fēng 雨 yǔ 起 qǐ 山 shān 河 hé 。 。
世 shì 间 jiān 如 rú 此 cǐ 丈 zhàng 夫 fū 少 shǎo , , 天 tiān 下 xià 从 cóng 渠 qú 女 nǚ 妇 fù 多 duō 。 。
倚 yǐ 遍 biàn 栏 lán 干 gàn 千 qiān 古 gǔ 意 yì , , 登 dēng 临 lín 不 bù 敢 gǎn 更 gèng 高 gāo 歌 gē 。 。
题唐显孝饶娥墓。宋代。程时登。松阴庭户枕清波,小立碑亭校旧讹。 一念纲常行宇宙,几番风雨起山河。 世间如此丈夫少,天下从渠女妇多。 倚遍栏干千古意,登临不敢更高歌。