蒸 zhēng 豚 tún - - 紫 zǐ 衣 yī 师 shī
嘴 zuǐ 长 cháng 毛 máo 短 duǎn 浅 qiǎn 含 hán 臕 biāo , , 久 jiǔ 向 xiàng 山 shān 中 zhōng 食 shí 药 yào 苗 miáo 。 。
蒸 zhēng 处 chù 已 yǐ 将 jiāng 蕉 jiāo 叶 yè 裹 guǒ , , 熟 shú 时 shí 兼 jiān 用 yòng 杏 xìng 浆 jiāng 浇 jiāo 。 。
红 hóng 鲜 xiān 雅 yǎ 称 chēng 金 jīn 盘 pán 饤 dìng , , 熟 shú 软 ruǎn 真 zhēn 堪 kān 玉 yù 箸 zhù 挑 tiāo 。 。
若 ruò 把 bǎ 膻 shān 根 gēn 来 lái 比 bǐ 并 bìng , , 膻 shān 根 gēn 自 zì 合 hé 吃 chī 藤 téng 条 tiáo 。 。
蒸豚。宋代。紫衣师。嘴长毛短浅含臕,久向山中食药苗。 蒸处已将蕉叶裹,熟时兼用杏浆浇。 红鲜雅称金盘饤,熟软真堪玉箸挑。 若把膻根来比并,膻根自合吃藤条。