重 zhòng 泊 pō 杨 yáng 港 gǎng - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
交 jiāo 石 shí 夹 jiā 头 tóu 栖 qī 落 luò 鸿 hóng , , 卸 xiè 桅 wéi 强 qiáng 饭 fàn 伤 shāng 飘 piāo 篷 péng 。 。
隔 gé 洲 zhōu 渔 yú 屋 wū 披 pī 乱 luàn 草 cǎo , , 入 rù 港 gǎng 客 kè 舟 zhōu 维 wéi 古 gǔ 枫 fēng 。 。
际 jì 晚 wǎn 望 wàng 断 duàn 风 fēng 帘 lián 矗 chù , , 才 cái 晴 qíng 洗 xǐ 得 dé 雪 xuě 林 lín 空 kōng 。 。
旧 jiù 侨 qiáo 野 yě 寺 sì 重 zhòng 寻 xún 懒 lǎn , , 回 huí 眺 tiào 炊 chuī 烟 yān 摇 yáo 苇 wěi 丛 cóng 。 。
重泊杨港。宋代。董嗣杲。交石夹头栖落鸿,卸桅强饭伤飘篷。 隔洲渔屋披乱草,入港客舟维古枫。 际晚望断风帘矗,才晴洗得雪林空。 旧侨野寺重寻懒,回眺炊烟摇苇丛。