重 zhòng 过 guò 清 qīng 虚 xū 庵 ān - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
绝 jué 境 jìng 惟 wéi 闻 wén 天 tiān 籁 lài 音 yīn , , 山 shān 游 yóu 重 zhòng 缀 zhuì 壁 bì 龛 kān 吟 yín 。 。
春 chūn 生 shēng 仙 xiān 瓮 wèng 新 xīn 篘 chōu 酒 jiǔ , , 尘 chén 锁 suǒ 书 shū 床 chuáng 旧 jiù 调 tiáo 琴 qín 。 。
丹 dān 井 jǐng 月 yuè 空 kōng 梧 wú 积 jī 满 mǎn , , 瑶 yáo 台 tái 雨 yǔ 渍 zì 藓 xiǎn 埋 mái 深 shēn 。 。
明 míng 朝 cháo 襆 fú 被 bèi 归 guī 城 chéng 市 shì , , 万 wàn 叠 dié 苍 cāng 峦 luán 有 yǒu 梦 mèng 寻 xún 。 。
重过清虚庵。宋代。董嗣杲。绝境惟闻天籁音,山游重缀壁龛吟。 春生仙瓮新篘酒,尘锁书床旧调琴。 丹井月空梧积满,瑶台雨渍藓埋深。 明朝襆被归城市,万叠苍峦有梦寻。