镜 jìng 禅 chán 人 rén 欲 yù 归 guī 灵 líng 隐 yǐn - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
袈 jiā 裟 shā 裹 guǒ 定 dìng 老 lǎo 禅 chán 翁 wēng , , 云 yún 隔 gé 家 jiā 乡 xiāng 是 shì 几 jǐ 重 zhòng 。 。
两 liǎng 面 miàn 庐 lú 山 shān 曾 céng 遍 biàn 览 lǎn , , 三 sān 生 shēng 天 tiān 竺 zhú 会 huì 相 xiāng 逢 féng 。 。
摇 yáo 凉 liáng 竹 zhú 箑 shà 收 shōu 江 jiāng 羽 yǔ , , 醒 xǐng 困 kùn 茶 chá 瓯 ōu 瀹 yuè 建 jiàn 龙 lóng 。 。
午 wǔ 借 jiè 客 kè 床 chuáng 寻 xún 偃 yǎn 息 xī , , 不 bù 知 zhī 身 shēn 在 zài 紫 zǐ 霄 xiāo 峰 fēng 。 。
镜禅人欲归灵隐。宋代。董嗣杲。袈裟裹定老禅翁,云隔家乡是几重。 两面庐山曾遍览,三生天竺会相逢。 摇凉竹箑收江羽,醒困茶瓯瀹建龙。 午借客床寻偃息,不知身在紫霄峰。