古 gǔ 柳 liǔ 林 lín - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
几 jǐ 眠 mián 几 jǐ 醒 xǐng 几 jǐ 清 qīng 明 míng , , 万 wàn 态 tài 风 fēng 流 liú 学 xué 老 lǎo 成 chéng 。 。
古 gǔ 翠 cuì 碧 bì 连 lián 云 yún 洞 dòng 杳 yǎo , , 夕 xī 阳 yáng 西 xī 卷 juǎn 射 shè 场 chǎng 平 píng 。 。
絮 xù 团 tuán 破 pò 径 jìng 应 yīng 迷 mí 蝶 dié , , 枝 zhī 压 yā 荒 huāng 墙 qiáng 不 bù 露 lù 莺 yīng 。 。
如 rú 此 cǐ 多 duō 栽 zāi 堪 kān 卜 bo 隐 yǐn , , 苦 kǔ 无 wú 十 shí 亩 mǔ 秫 shú 田 tián 耕 gēng 。 。
古柳林。宋代。董嗣杲。几眠几醒几清明,万态风流学老成。 古翠碧连云洞杳,夕阳西卷射场平。 絮团破径应迷蝶,枝压荒墙不露莺。 如此多栽堪卜隐,苦无十亩秫田耕。