枣 zǎo 花 huā - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
香 xiāng 落 luò 衣 yī 巾 jīn 靡 mǐ 靡 mǐ 中 zhōng , , 花 huā 垂 chuí 碧 bì 涧 jiàn 不 bù 流 liú 冬 dōng 。 。
易 yì 开 kāi 易 yì 落 luò 催 cuī 成 chéng 子 zi , , 谁 shuí 采 cǎi 谁 shuí 收 shōu 怕 pà 见 jiàn 红 hóng 。 。
种 zhǒng 有 yǒu 万 wàn 林 lín 绵 mián 北 běi 地 dì , , 诗 shī 传 chuán 八 bā 月 yuè 剥 bō 西 xī 风 fēng 。 。
千 qiān 株 zhū 可 kě 等 děng 侯 hóu 千 qiān 户 hù , , 安 ān 邑 yì 曾 céng 收 shōu 结 jiē 实 shi 功 gōng 。 。
枣花。宋代。董嗣杲。香落衣巾靡靡中,花垂碧涧不流冬。 易开易落催成子,谁采谁收怕见红。 种有万林绵北地,诗传八月剥西风。 千株可等侯千户,安邑曾收结实功。