春 chūn 日 rì 野 yě 饮 yǐn - - 葛 gé 立 lì 方 fāng
十 shí 载 zài 干 gān 戈 gē 仅 jǐn 脱 tuō 身 shēn , , 残 cán 年 nián 重 zhòng 作 zuò 太 tài 平 píng 民 mín 。 。
杯 bēi 铛 dāng 有 yǒu 趣 qù 于 yú 中 zhōng 好 hǎo , , 花 huā 柳 liǔ 无 wú 情 qíng 分 fèn 外 wài 春 chūn 。 。
不 bù 远 yuǎn 上 shàng 元 yuán 新 xīn 甲 jiǎ 子 zǐ , , 肯 kěn 将 jiāng 短 duǎn 笔 bǐ 怨 yuàn 庚 gēng 寅 yín 。 。
从 cóng 教 jiào 蕙 huì 帐 zhàng 惊 jīng 猿 yuán 鹤 hè , , 却 què 欲 yù 重 chóng 弹 tán 冠 guān 上 shàng 尘 chén 。 。
春日野饮。宋代。葛立方。十载干戈仅脱身,残年重作太平民。 杯铛有趣于中好,花柳无情分外春。 不远上元新甲子,肯将短笔怨庚寅。 从教蕙帐惊猿鹤,却欲重弹冠上尘。