游 yóu 黄 huáng 山 shān 次 cì 韵 yùn - - 程 chéng 元 yuán 岳 yuè
谩 mán 宿 sù 林 lín 间 jiān 夜 yè 对 duì 床 chuáng , , 钟 zhōng 鱼 yú 衍 yǎn 度 dù 几 jǐ 星 xīng 霜 shuāng 。 。
月 yuè 高 gāo 花 huā 影 yǐng 频 pín 开 kāi 画 huà , , 风 fēng 动 dòng 松 sōng 声 shēng 自 zì 鼓 gǔ 簧 huáng 。 。
人 rén 事 shì 悬 xuán 知 zhī 春 chūn 日 rì 好 hǎo , , 禅 chán 心 xīn 不 bù 作 zuò 少 shào 年 nián 狂 kuáng 。 。
重 chóng 来 lái 为 wèi 称 chēng 裴 péi 公 gōng 约 yuē , , 万 wàn 绿 lǜ 阴 yīn 中 zhōng 醅 pēi 酒 jiǔ 香 xiāng 。 。
游黄山次韵。宋代。程元岳。谩宿林间夜对床,钟鱼衍度几星霜。 月高花影频开画,风动松声自鼓簧。 人事悬知春日好,禅心不作少年狂。 重来为称裴公约,万绿阴中醅酒香。