寄 jì 张 zhāng 顺 shùn 之 zhī - - 程 chéng 洵 xún
踏 tà 遍 biàn 危 wēi 途 tú 兴 xìng 已 yǐ 阑 lán , , 倦 juàn 飞 fēi 幽 yōu 鸟 niǎo 故 gù 知 zhī 还 hái 。 。
手 shǒu 开 kāi 高 gāo 士 shì 蓬 péng 蒿 hāo 径 jìng , , 坐 zuò 对 duì 先 xiān 生 shēng 苜 mù 蓿 xu 盘 pán 。 。
□ yé □ yú 揶 zāo 揄 diǎn 遭 guǐ 点 què 鬼 xiū , , 却 jué 羞 shuò 矍 jù 铄 zhēng 据 ān 征 鞍 。 。
侯 hóu 封 fēng 到 dào 底 dǐ 输 shū 千 qiān 首 shǒu , , 圆 yuán 美 měi 当 dāng □ shì 似 dàn 弹 wán 丸 。 。
寄张顺之。宋代。程洵。踏遍危途兴已阑,倦飞幽鸟故知还。 手开高士蓬蒿径,坐对先生苜蓿盘。 □□揶揄遭点鬼,却羞矍铄据征鞍。 侯封到底输千首,圆美当□似弹丸。