题 tí 县 xiàn 簿 bù 清 qīng 心 xīn 亭 tíng - - 邹 zōu 极 jí
君 jūn 向 xiàng 池 chí 边 biān 展 zhǎn 旧 jiù 亭 tíng , , 坐 zuò 临 lín 止 zhǐ 水 shuǐ 觉 jué 心 xīn 清 qīng 。 。
暑 shǔ 风 fēng 菡 hàn 萏 dàn 尘 chén 难 nán 染 rǎn , , 霜 shuāng 月 yuè 苍 cāng 烝 zhēng 节 jié 更 gèng 明 míng 。 。
对 duì 酒 jiǔ 独 dú 醒 xǐng 公 gōng 外 wài 况 kuàng , , 隔 gé 墙 qiáng 人 rén 语 yǔ 静 jìng 中 zhōng 声 shēng 。 。
谁 shuí 怜 lián 老 lǎo 凤 fèng 堪 kān 栖 qī 棘 jí , , 梦 mèng 断 duàn 韶 sháo 音 yīn 奏 zòu 九 jiǔ 成 chéng 。 。
题县簿清心亭。宋代。邹极。君向池边展旧亭,坐临止水觉心清。 暑风菡萏尘难染,霜月苍烝节更明。 对酒独醒公外况,隔墙人语静中声。 谁怜老凤堪栖棘,梦断韶音奏九成。