寄 jì 邓 dèng 德 dé 甫 fǔ - - 邹 zōu 浩 hào
高 gāo 山 shān 顶 dǐng 上 shàng 偶 ǒu 相 xiāng 逢 féng , , 千 qiān 尺 chǐ 孤 gū 松 sōng 霜 shuāng 雪 xuě 中 zhōng 。 。
不 bù 可 kě 亲 qīn 疏 shū 真 zhēn 道 dào 广 guǎng , , 未 wèi 尝 cháng 喜 xǐ 愠 yùn 信 xìn 心 xīn 空 kōng 。 。
衡 héng 门 mén 笑 xiào 咏 yǒng 尘 chén 方 fāng 远 yuǎn , , 太 tài 学 xué 声 shēng 名 míng 日 rì 自 zì 隆 lóng 。 。
行 xíng 就 jiù 车 chē 头 tóu 舣 yǐ 归 guī 楫 jí , , 拟 nǐ 将 jiāng 周 zhōu 易 yì 问 wèn 穷 qióng 通 tōng 。 。
寄邓德甫。宋代。邹浩。高山顶上偶相逢,千尺孤松霜雪中。 不可亲疏真道广,未尝喜愠信心空。 衡门笑咏尘方远,太学声名日自隆。 行就车头舣归楫,拟将周易问穷通。