又 yòu 次 cì 韵 yùn 邓 dèng 汉 hàn 卿 qīng 秀 xiù 才 cái 送 sòng 行 xíng - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
春 chūn 风 fēng 不 bù 疗 liáo 鬓 bìn 边 biān 霜 shuāng , , 闲 xián 处 chù 输 shū 君 jūn 笑 xiào 我 wǒ 忙 máng 。 。
衮 gǔn 衮 gǔn 悬 xuán 河 hé 烦 fán 卒 zú 吐 tǔ , , 疏 shū 疏 shū 冷 lěng 锉 cuò 赖 lài 于 yú 湘 xiāng 。 。
去 qù 钻 zuān 芸 yún 帙 zhì 翻 fān 成 chéng 蠹 dù , , 飞 fēi 下 xià 芹 qín 泥 ní 只 zhǐ 愿 yuàn 颃 háng 。 。
鉴 jiàn 水 shuǐ 旧 jiù 游 yóu 零 líng 落 luò 尽 jǐn , , 相 xiāng 逢 féng 犹 yóu 忍 rěn 话 huà 髯 rán 郎 láng 。 。
又次韵邓汉卿秀才送行。宋代。项安世。春风不疗鬓边霜,闲处输君笑我忙。 衮衮悬河烦卒吐,疏疏冷锉赖于湘。 去钻芸帙翻成蠹,飞下芹泥只愿颃。 鉴水旧游零落尽,相逢犹忍话髯郎。