和 hé 子 zi 骏 jùn 郎 láng 中 zhōng 清 qīng 江 jiāng 道 dào 中 zhōng - - 冯 féng 山 shān
缭 liáo 绕 rào 川 chuān 原 yuán 又 yòu 载 zài 驰 chí , , 人 rén 情 qíng 风 fēng 物 wù 共 gòng 依 yī 依 yī 。 。
胶 jiāo 舟 zhōu 野 yě 水 shuǐ 涸 hé 将 jiāng 尽 jǐn , , 卷 juǎn 雨 yǔ 岭 lǐng 云 yún 寒 hán 不 bù 飞 fēi 。 。
岂 qǐ 惮 dàn 长 cháng 途 tú 劳 láo 使 shǐ 传 chuán , , 尚 shàng 寻 xún 清 qīng 景 jǐng 扣 kòu 禅 chán 扉 fēi 。 。
前 qián 山 shān 次 cì 第 dì 看 kàn 梅 méi 发 fā , , 剩 shèng 带 dài 新 xīn 年 nián 春 chūn 色 sè 归 guī 。 。
和子骏郎中清江道中。宋代。冯山。缭绕川原又载驰,人情风物共依依。 胶舟野水涸将尽,卷雨岭云寒不飞。 岂惮长途劳使传,尚寻清景扣禅扉。 前山次第看梅发,剩带新年春色归。