次 cì 韵 yùn 和 hé 松 sōng 径 jìng - - 黄 huáng 庶 shù
行 xíng 人 rén 旱 hàn 亢 kàng 日 rì , , 共 gòng 荫 yīn 苍 cāng 烟 yān 姿 zī 。 。
岂 qǐ 识 shí 雪 xuě 霜 shuāng 心 xīn , , 但 dàn 轻 qīng 蝼 lóu 蚁 yǐ 皮 pí 。 。
中 zhōng 为 wèi 栋 dòng 梁 liáng 用 yòng , , 莫 mò 叹 tàn 斧 fǔ 斤 jīn 迟 chí 。 。
樗 chū 柳 liǔ 尽 jǐn 牺 xī 象 xiàng , , 后 hòu 凋 diāo 终 zhōng 不 bù 衰 shuāi 。 。
次韵和松径。宋代。黄庶。行人旱亢日,共荫苍烟姿。 岂识雪霜心,但轻蝼蚁皮。 中为栋梁用,莫叹斧斤迟。 樗柳尽牺象,后凋终不衰。