过 guò 铁 tiě 山 shān 驿 yì - - 冯 féng 时 shí 行 xíng
来 lái 时 shí 趁 chèn 作 zuò 世 shì 情 qíng 游 yóu , , 归 guī 去 qù 凄 qī 凉 liáng 遣 qiǎn 客 kè 愁 chóu 。 。
万 wàn 事 shì 世 shì 间 jiān 多 duō 反 fǎn 复 fù , , 一 yī 生 shēng 此 cǐ 地 dì 几 jǐ 春 chūn 秋 qiū 。 。
天 tiān 寒 hán 树 shù 老 lǎo 叶 yè 全 quán 脱 tuō , , 水 shuǐ 落 luò 岸 àn 高 gāo 溪 xī 不 bù 流 liú 。 。
行 xíng 路 lù 崎 qí 岖 qū 纵 zòng 难 nán 料 liào , , 江 jiāng 湖 hú 付 fù 与 yǔ 一 yī 孤 gū 舟 zhōu 。 。
过铁山驿。宋代。冯时行。来时趁作世情游,归去凄凉遣客愁。 万事世间多反复,一生此地几春秋。 天寒树老叶全脱,水落岸高溪不流。 行路崎岖纵难料,江湖付与一孤舟。