寄 jì 题 tí 庞 páng 宫 gōng 使 shǐ 提 tí 举 jǔ 山 shān 斋 zhāi 二 èr 绝 jué - - 冯 féng 时 shí 行 xíng
白 bái 衣 yī 苍 cāng 狗 gǒu 变 biàn 浮 fú 云 yún , , 过 guò 眼 yǎn 纷 fēn 纷 fēn 不 bù 可 kě 论 lùn 。 。
晚 wǎn 岁 suì 逢 féng 迎 yíng 真 zhēn 耐 nài 久 jiǔ , , 青 qīng 山 shān 相 xiāng 对 duì 两 liǎng 忘 wàng 言 yán 。 。
寄题庞宫使提举山斋二绝。宋代。冯时行。白衣苍狗变浮云,过眼纷纷不可论。 晚岁逢迎真耐久,青山相对两忘言。