春 chūn 日 rì 山 shān 居 jū 寄 jì 友 yǒu 人 rén - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
野 yě 吟 yín 何 hé 处 chǔ 最 zuì 相 xiāng 宜 yí , , 春 chūn 景 jǐng 暄 xuān 和 hé 好 hǎo 入 rù 诗 shī 。 。
高 gāo 下 xià 麦 mài 苗 miáo 新 xīn 雨 yǔ 后 hòu , , 浅 qiǎn 深 shēn 山 shān 色 sè 晚 wǎn 晴 qíng 时 shí 。 。
半 bàn 岩 yán 云 yún 脚 jiǎo 风 fēng 牵 qiān 断 duàn , , 平 píng 野 yě 花 huā 枝 zhī 鸟 niǎo 踏 tà 垂 chuí 。 。
倒 dào 载 zài 干 gān 戈 gē 是 shì 何 hé 日 rì , , 近 jìn 来 lái 麋 mí 鹿 lù 欲 yù 相 xiāng 随 suí 。 。
春日山居寄友人。唐代。杜荀鹤。野吟何处最相宜,春景暄和好入诗。 高下麦苗新雨后,浅深山色晚晴时。 半岩云脚风牵断,平野花枝鸟踏垂。 倒载干戈是何日,近来麋鹿欲相随。