梅 méi 阳 yáng 郡 jùn 斋 zhāi 铁 tiě 庵 ān 梅 méi 花 huā 五 wǔ 首 shǒu - - 蒲 pú 寿 shòu 宬 chéng
孤 gū 山 shān 隐 yǐn 君 jūn 子 zǐ , , 搜 sōu 索 suǒ 入 rù 幻 huàn 眇 miǎo 。 。
方 fāng 且 qiě 判 pàn 鸿 hóng 蒙 méng , , 倏 shū 尔 ěr 得 dé 一 yī 窍 qiào 。 。
童 tóng 鹤 hè 俱 jù 不 bù 知 zhī , , 吟 yín 成 chéng 忽 hū 自 zì 笑 xiào 。 。
翛 xiāo 然 rán 脱 tuō 情 qíng 尘 chén , , 高 gāo 标 biāo 立 lì 寒 hán 峭 qiào 。 。
梅阳郡斋铁庵梅花五首。宋代。蒲寿宬。孤山隐君子,搜索入幻眇。 方且判鸿蒙,倏尔得一窍。 童鹤俱不知,吟成忽自笑。 翛然脱情尘,高标立寒峭。