题 tí 山 shān 亭 tíng - - 蒋 jiǎng 堂 táng
山 shān 亭 tíng 深 shēn 处 chù 枕 zhěn 清 qīng 溪 xī , , 万 wàn 木 mù 回 huí 环 huán 尽 jǐn 翠 cuì 微 wēi 。 。
梅 méi 萼 è 破 pò 香 xiāng 知 zhī 腊 là 近 jìn , , 柳 liǔ 梢 shāo 含 hán 绿 lǜ 认 rèn 春 chūn 归 guī 。 。
风 fēng 前 qián 列 liè 嶂 zhàng 琴 qín 三 sān 叠 dié , , 雪 xuě 后 hòu 群 qún 山 shān 玉 yù 四 sì 围 wéi 。 。
顾 gù 我 wǒ 此 cǐ 来 lái 盘 pán 礴 bó 久 jiǔ , , 尘 chén 劳 láo 潇 xiāo 洒 sǎ 顿 dùn 忘 wàng 机 jī 。 。
题山亭。宋代。蒋堂。山亭深处枕清溪,万木回环尽翠微。 梅萼破香知腊近,柳梢含绿认春归。 风前列嶂琴三叠,雪后群山玉四围。 顾我此来盘礴久,尘劳潇洒顿忘机。