读 dú 陶 táo 诗 shī 其 qí 二 èr - - 赵 zhào 崇 chóng 嶓 bō
有 yǒu 篱 lí 可 kě 种 zhǒng 菊 jú , , 有 yǒu 琴 qín 可 kě 无 wú 弦 xián 。 。
适 shì 趣 qù 不 bù 待 dài 声 shēng , , 种 zhǒng 菊 jú 真 zhēn 偶 ǒu 然 rán 。 。
南 nán 山 shān 有 yǒu 佳 jiā 气 qì , , 得 dé 意 yì 终 zhōng 忘 wàng 言 yán 。 。
薄 báo 酣 hān 空 kōng 庭 tíng 中 zhōng , , 一 yī 笑 xiào 凉 liáng 风 fēng 前 qián 。 。
读陶诗 其二。宋代。赵崇嶓。有篱可种菊,有琴可无弦。 适趣不待声,种菊真偶然。 南山有佳气,得意终忘言。 薄酣空庭中,一笑凉风前。