凌 líng 霄 xiāo 花 huā 为 wèi 复 fù 上 shàng 人 rén 作 zuò - - 赵 zhào 东 dōng 阁 gé
袅 niǎo 袅 niǎo 枯 kū 藤 téng 浅 qiǎn 绛 jiàng 葩 pā , , 夤 yín 缘 yuán 直 zhí 上 shàng 照 zhào 残 cán 霞 xiá 。 。
老 lǎo 僧 sēng 不 bù 作 zuò 依 yī 附 fù 想 xiǎng , , 将 jiāng 谓 wèi 青 qīng 松 sōng 自 zì 有 yǒu 花 huā 。 。
凌霄花为复上人作。宋代。赵东阁。袅袅枯藤浅绛葩,夤缘直上照残霞。 老僧不作依附想,将谓青松自有花。