次 cì 韵 yùn 张 zhāng 守 shǒu 同 tóng 往 wǎng 华 huá 严 yán - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
浅 qiǎn 水 shuǐ 荷 hé 花 huā 开 kāi 傍 bàng 桥 qiáo , , 晚 wǎn 钟 zhōng 楼 lóu 殿 diàn 碧 bì 山 shān 椒 jiāo 。 。
林 lín 松 sōng 绕 rào 路 lù 行 xíng 不 bù 彻 chè , , 野 yě 鸟 niǎo 避 bì 人 rén 飞 fēi 更 gèng 遥 yáo 。 。
喜 xǐ 有 yǒu 高 gāo 情 qíng 共 gòng 丘 qiū 壑 hè , , 应 yīng 须 xū 长 cháng 啸 xiào 混 hùn 渔 yú 樵 qiáo 。 。
老 lǎo 僧 sēng 好 hǎo 事 shì 能 néng 延 yán 客 kè , , 未 wèi 觉 jué 山 shān 房 fáng 苦 kǔ 寂 jì 寥 liáo 。 。
次韵张守同往华严。宋代。刘子翚。浅水荷花开傍桥,晚钟楼殿碧山椒。 林松绕路行不彻,野鸟避人飞更遥。 喜有高情共丘壑,应须长啸混渔樵。 老僧好事能延客,未觉山房苦寂寥。