同 tóng 李 lǐ 汉 hàn 老 lǎo 登 dēng 高 gāo 斋 zhāi - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
飞 fēi 梯 tī 百 bǎi 级 jí 转 zhuǎn 层 céng 峦 luán , , 政 zhèng 喜 xǐ 登 dēng 临 lín 着 zhuó 眼 yǎn 宽 kuān 。 。
海 hǎi 上 shàng 波 bō 涛 tāo 连 lián 阆 làng 苑 yuàn , , 日 rì 边 biān 尘 chén 土 tǔ 暗 àn 长 cháng 安 ān 。 。
乱 luàn 来 lái 世 shì 事 shì 终 zhōng 无 wú 定 dìng , , 春 chūn 尽 jǐn 羁 jī 愁 chóu 岂 qǐ 一 yī 端 duān 。 。
赖 lài 有 yǒu 谪 zhé 仙 xiān 能 néng 喜 xǐ 客 kè , , 时 shí 陪 péi 杖 zhàng 屦 jù 得 dé 雄 xióng 观 guān 。 。
同李汉老登高斋。宋代。刘子翚。飞梯百级转层峦,政喜登临着眼宽。 海上波涛连阆苑,日边尘土暗长安。 乱来世事终无定,春尽羁愁岂一端。 赖有谪仙能喜客,时陪杖屦得雄观。