病 bìng 中 zhōng 赏 shǎng 梅 méi 赠 zèng 元 yuán 晦 huì 老 lǎo 友 yǒu - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
梅 méi 边 biān 无 wú 与 yǔ 谈 tán , , 赖 lài 有 yǒu 之 zhī 子 zǐ 至 zhì 。 。
荒 huāng 寒 hán 一 yì 点 diǎn 香 xiāng , , 足 zú 以 yǐ 酬 chóu 天 tiān 地 dì 。 。
天 tiān 地 dì 亦 yì 无 wú 心 xīn , , 受 shòu 之 zhī 自 zì 人 rén 意 yì 。 。
韬 tāo 白 bái 任 rèn 新 xīn 和 hé , , 风 fēng 味 wèi 要 yào 如 rú 此 cǐ 。 。
病中赏梅赠元晦老友。宋代。刘子翚。梅边无与谈,赖有之子至。 荒寒一点香,足以酬天地。 天地亦无心,受之自人意。 韬白任新和,风味要如此。