和 hé 张 zhāng 功 gōng 曹 cáo 清 qīng 明 míng 之 zhī 什 shén - - 刘 liú 子 zi 澄 chéng
兰 lán 江 jiāng 无 wú 物 wù 可 kě 关 guān 情 qíng , , 春 chūn 去 qù 春 chūn 来 lái 感 gǎn 亦 yì 生 shēng 。 。
流 liú 水 shuǐ 几 jǐ 番 fān 供 gōng 禊 xì 事 shì , , 新 xīn 烟 yān 两 liǎng 度 dù 过 guò 清 qīng 明 míng 。 。
念 niàn 乡 xiāng 鹃 juān 泪 lèi 和 hé 花 huā 滴 dī , , 怀 huái 友 yǒu 莺 yīng 肠 cháng 学 xué 柳 liǔ 萦 yíng 。 。
读 dú 遍 biàn 离 lí 骚 sāo 诗 shī 自 zì 慰 wèi , , 世 shì 间 jiān 无 wú 地 dì 不 bù 蛮 mán 荆 jīng 。 。
和张功曹清明之什。宋代。刘子澄。兰江无物可关情,春去春来感亦生。 流水几番供禊事,新烟两度过清明。 念乡鹃泪和花滴,怀友莺肠学柳萦。 读遍离骚诗自慰,世间无地不蛮荆。