海 hǎi 山 shān 楼 lóu 晚 wǎn 望 wàng - - 刘 liú 弇 yǎn
登 dēng 高 gāo 怀 huái 远 yuǎn 思 sī 依 yī 依 yī , , 目 mù 断 duàn 沧 cāng 洲 zhōu 旧 jiù 钓 diào 矶 jī 。 。
城 chéng 上 shàng 两 liǎng 三 sān 声 shēng 画 huà 角 jiǎo , , 天 tiān 涯 yá 千 qiān 万 wàn 里 lǐ 斜 xié 晖 huī 。 。
烟 yān 抽 chōu 绿 lǜ 草 cǎo 随 suí 洲 zhōu 转 zhuǎn , , 风 fēng 递 dì 轻 qīng 烟 yān 贴 tiē 水 shuǐ 飞 fēi 。 。
到 dào 此 cǐ 自 zì 然 rán 堪 kān 下 xià 泪 lèi , , 不 bù 须 xū 啼 tí 鸟 niǎo 劝 quàn 如 rú 归 guī 。 。
海山楼晚望。宋代。刘弇。登高怀远思依依,目断沧洲旧钓矶。 城上两三声画角,天涯千万里斜晖。 烟抽绿草随洲转,风递轻烟贴水飞。 到此自然堪下泪,不须啼鸟劝如归。