欧 ōu 阳 yáng 升 shēng 之 zhī 挽 wǎn 辞 cí - - 刘 liú 弇 yǎn
老 lǎo 烂 làn 为 wèi 儒 rú 众 zhòng 所 suǒ 闻 wén , , 病 bìng 中 zhōng 犹 yóu 不 bù 废 fèi 研 yán 论 lùn 。 。
生 shēng 荣 róng 不 bù 得 dé 文 wén 章 zhāng 力 lì , , 死 sǐ 赠 zèng 须 xū 沾 zhān 雨 yǔ 露 lù 恩 ēn 。 。
贤 xián 有 yǒu 凤 fèng 毛 máo 奚 xī 所 suǒ 憾 hàn , , 命 mìng 终 zhōng 龟 guī 寿 shòu 亦 yì 何 hé 冤 yuān 。 。
卧 wò 牛 niú 又 yòu 得 dé 佳 jiā 山 shān 水 shuǐ , , 青 qīng 紫 zǐ 他 tā 年 nián 定 dìng 满 mǎn 门 mén 。 。
欧阳升之挽辞。宋代。刘弇。老烂为儒众所闻,病中犹不废研论。 生荣不得文章力,死赠须沾雨露恩。 贤有凤毛奚所憾,命终龟寿亦何冤。 卧牛又得佳山水,青紫他年定满门。