题 tí 梅 méi 斋 zhāi - - 邓 dèng 肃 sù
江 jiāng 边 biān 芦 lú 苇 wěi 风 fēng 飕 sōu 飕 sōu , , 东 dōng 君 jūn 一 yì 点 diǎn 破 pò 寒 hán 愁 chóu 。 。
窗 chuāng 间 jiān 疏 shū 影 yǐng 横 héng 春 chūn 瘦 shòu , , 枕 zhěn 上 shàng 冷 lěng 香 xiāng 寻 xún 梦 mèng 幽 yōu 。 。
夜 yè 半 bàn 竹 zhú 折 zhé 惊 jīng 残 cán 雪 xuě , , 醉 zuì 起 qǐ 卷 juàn 帘 lián 千 qiān 山 shān 月 yuè 。 。
肺 fèi 腑 fǔ 洗 xǐ 空 kōng 龙 lóng 麝 shè 腥 xīng , , 落 luò 笔 bǐ 天 tiān 香 xiāng 斗 dòu 清 qīng 绝 jué 。 。
题梅斋。宋代。邓肃。江边芦苇风飕飕,东君一点破寒愁。 窗间疏影横春瘦,枕上冷香寻梦幽。 夜半竹折惊残雪,醉起卷帘千山月。 肺腑洗空龙麝腥,落笔天香斗清绝。