次 cì 黄 huáng 完 wán 仲 zhòng 韵 yùn - - 刘 liú 跂 qí
几 jǐ 年 nián 流 liú 落 luò 喜 xǐ 东 dōng 归 guī , , 笑 xiào 语 yǔ 相 xiāng 欢 huān 此 cǐ 一 yī 时 shí 。 。
轣 lì 辘 lù 小 xiǎo 车 chē 真 zhēn 快 kuài 意 yì , , 伶 líng 俜 pīng 短 duǎn 杖 zhàng 且 qiě 扶 fú 危 wēi 。 。
新 xīn 诗 shī 遣 qiǎn 兴 xìng 几 jǐ 成 chéng 癖 pǐ , , 浊 zhuó 酒 jiǔ 忘 wàng 怀 huái 定 dìng 不 bù 痴 chī 。 。
政 zhèng 恐 kǒng 为 wèi 官 guān 抛 pāo 我 wǒ 去 qù , , 除 chú 书 shū 闻 wén 已 yǐ 下 xià 京 jīng 师 shī 。 。
次黄完仲韵。宋代。刘跂。几年流落喜东归,笑语相欢此一时。 轣辘小车真快意,伶俜短杖且扶危。 新诗遣兴几成癖,浊酒忘怀定不痴。 政恐为官抛我去,除书闻已下京师。