龙 lóng 山 shān 寺 sì - - 刘 liú 跂 qí
晓 xiǎo 色 sè 翩 piān 翩 piān 乌 wū 帽 mào 轻 qīng , , 道 dào 人 rén 瞥 piē 去 qù 不 bù 关 guān 情 qíng 。 。
高 gāo 山 shān 流 liú 水 shuǐ 为 wèi 谁 shuí 说 shuō , , 翠 cuì 竹 zhú 黄 huáng 花 huā 空 kōng 自 zì 生 shēng 。 。
急 jí 雨 yǔ 欲 yù 来 lái 先 xiān 暑 shǔ 气 qì , , 凉 liáng 风 fēng 已 yǐ 过 guò 却 què 秋 qiū 声 shēng 。 。
后 hòu 期 qī 好 hǎo 取 qǔ 归 guī 时 shí 月 yuè , , 照 zhào 我 wǒ 深 shēn 岩 yán 处 chǔ 处 chù 行 xíng 。 。
龙山寺。宋代。刘跂。晓色翩翩乌帽轻,道人瞥去不关情。 高山流水为谁说,翠竹黄花空自生。 急雨欲来先暑气,凉风已过却秋声。 后期好取归时月,照我深岩处处行。