次 cì 韵 yùn 梁 liáng 天 tiān 机 jī 见 jiàn 寄 jì - - 郑 zhèng 獬 xiè
一 yī 听 tīng 秋 qiū 声 shēng 鬓 bìn 已 yǐ 凋 diāo , , 孤 gū 心 xīn 惊 jīng 起 qǐ 拂 fú 星 xīng 杓 biāo 。 。
轮 lún 囷 qūn 自 zì 分 fēn 为 wéi 蟠 pán 木 mù , , 濩 huò 落 luò 宁 níng 堪 kān 作 zuò 大 dà 瓢 piáo 。 。
新 xīn 箧 qiè 唱 chàng 酬 chóu 诗 shī 草 cǎo 满 mǎn , , 旧 jiù 衣 yī 倾 qīng 泼 pō 酒 jiǔ 痕 hén 消 xiāo 。 。
高 gāo 篇 piān 已 yǐ 许 xǔ 临 lín 佳 jiā 菊 jú , , 更 gèng 作 zuò 栏 lán 杆 gān 护 hù 翠 cuì 条 tiáo 。 。
次韵梁天机见寄。宋代。郑獬。一听秋声鬓已凋,孤心惊起拂星杓。 轮囷自分为蟠木,濩落宁堪作大瓢。 新箧唱酬诗草满,旧衣倾泼酒痕消。 高篇已许临佳菊,更作栏杆护翠条。