伤 shāng 田 tián 肃 sù 秀 xiù 才 cái - - 郑 zhèng 獬 xiè
动 dòng 哭 kū 遂 suì 灭 miè 性 xìng , , 谁 shuí 言 yán 天 tiān 道 dào 长 cháng 。 。
未 wèi 收 shōu 双 shuāng 宝 bǎo 剑 jiàn , , 已 yǐ 失 shī 一 yī 飞 fēi 黄 huáng 。 。
稚 zhì 子 zǐ 遥 yáo 虚 xū 祭 jì , , 孤 gū 棺 guān 寄 jì 异 yì 乡 xiāng 。 。
可 kě 怜 lián 江 jiāng 夏 xià 守 shǒu , , 不 bù 得 dé 荐 jiàn 黄 huáng 香 xiāng 。 。
伤田肃秀才。宋代。郑獬。动哭遂灭性,谁言天道长。 未收双宝剑,已失一飞黄。 稚子遥虚祭,孤棺寄异乡。 可怜江夏守,不得荐黄香。