临 lín 雨 yǔ 亭 tíng - - 刘 liú 敞 chǎng
秋 qiū 至 zhì 感 gǎn 人 rén 思 sī , , 登 dēng 临 lín 成 chéng 惘 wǎng 然 rán 。 。
浮 fú 云 yún 帝 dì 乡 xiāng 外 wài , , 落 luò 日 rì 古 gǔ 城 chéng 边 biān 。 。
归 guī 雁 yàn 声 shēng 相 xiāng 别 bié , , 幽 yōu 花 huā 色 sè 可 kě 怜 lián 。 。
名 míng 山 shān 负 fù 独 dú 往 wǎng , , 触 chù 物 wù 见 jiàn 徂 cú 年 nián 。 。
临雨亭。宋代。刘敞。秋至感人思,登临成惘然。 浮云帝乡外,落日古城边。 归雁声相别,幽花色可怜。 名山负独往,触物见徂年。