雨 yǔ 中 zhōng 闻 wén 钟 zhōng - - 刘 liú 敞 chǎng
疏 shū 钟 zhōng 不 bù 隔 gé 雨 yǔ , , 迢 tiáo 递 dì 入 rù 重 zhòng 城 chéng 。 。
倦 juàn 客 kè 未 wèi 能 néng 寐 mèi , , 归 guī 禽 qín 初 chū 不 bù 惊 jīng 。 。
霏 fēi 微 wēi 通 tōng 暮 mù 色 sè , , 飒 sà 沓 dá 隐 yǐn 秋 qiū 声 shēng 。 。
帘 lián 幕 mù 鲜 xiān 风 fēng 起 qǐ , , 明 míng 朝 cháo 应 yīng 早 zǎo 晴 qíng 。 。
雨中闻钟。宋代。刘敞。疏钟不隔雨,迢递入重城。 倦客未能寐,归禽初不惊。 霏微通暮色,飒沓隐秋声。 帘幕鲜风起,明朝应早晴。