砧 zhēn 妇 fù - - 刘 liú 敞 chǎng
清 qīng 霜 shuāng 石 shí 上 shàng 乾 gān , , 孤 gū 响 xiǎng 耳 ěr 中 zhōng 酸 suān 。 。
岁 suì 逼 bī 秋 qiū 芳 fāng 尽 jǐn , , 风 fēng 量 liàng 板 bǎn 屋 wū 寒 hán 。 。
君 jūn 行 xíng 自 zì 悠 yōu 远 yuǎn , , 妾 qiè 意 yì 亦 yì 艰 jiān 难 nán 。 。
此 cǐ 夜 yè 关 guān 山 shān 月 yuè , , 应 yīng 知 zhī 带 dài 日 rì 宽 kuān 。 。
砧妇。宋代。刘敞。清霜石上乾,孤响耳中酸。 岁逼秋芳尽,风量板屋寒。 君行自悠远,妾意亦艰难。 此夜关山月,应知带日宽。