春 chūn 暮 mù 闻 wén 莺 yīng - - 刘 liú 敞 chǎng
醉 zuì 里 lǐ 春 chūn 空 kōng 尽 jǐn , , 江 jiāng 边 biān 客 kè 未 wèi 归 guī 。 。
可 kě 怜 lián 鸣 míng 晛 xiàn 皖 wǎn , , 似 shì 欲 yù 诉 sù 芳 fāng 菲 fēi 。 。
珍 zhēn 树 shù 移 yí 时 shí 语 yǔ , , 残 cán 花 huā 入 rù 眼 yǎn 稀 xī 。 。
离 lí 居 jū 亦 yì 幽 yōu 独 dú , , 求 qiú 友 yǒu 莫 mò 相 xiāng 违 wéi 。 。
春暮闻莺。宋代。刘敞。醉里春空尽,江边客未归。 可怜鸣晛皖,似欲诉芳菲。 珍树移时语,残花入眼稀。 离居亦幽独,求友莫相违。