脚 jiǎo 冷 lěng - - 刘 liú 敞 chǎng
践 jiàn 霜 shuāng 脚 jiǎo 如 rú 脱 tuō , , 知 zhī 我 wǒ 血 xuè 气 qì 衰 shuāi 。 。
况 kuàng 复 fù 齿 chǐ 牙 yá 落 luò , , 鬓 bìn 边 biān 亦 yì 有 yǒu 丝 sī 。 。
人 rén 生 shēng 会 huì 当 dāng 老 lǎo , , 何 hé 计 jì 迟 chí 速 sù 为 wèi 。 。
但 dàn 愿 yuàn 多 duō 美 měi 酒 jiǔ , , 忧 yōu 来 lái 忽 hū 如 rú 遗 yí 。 。
脚冷。宋代。刘敞。践霜脚如脱,知我血气衰。 况复齿牙落,鬓边亦有丝。 人生会当老,何计迟速为。 但愿多美酒,忧来忽如遗。