杨 yáng 十 shí 一 yī 没 méi 后 hòu 重 zhòng 登 dēng 见 jiàn 山 shān 楼 lóu 有 yǒu 感 gǎn - - 刘 liú 敞 chǎng
平 píng 生 shēng 交 jiāo 一 yī 臂 bì , , 观 guān 化 huà 此 cǐ 山 shān 川 chuān 。 。
俯 fǔ 仰 yǎng 成 chéng 陈 chén 迹 jī , , 高 gāo 低 dī 俱 jù 绝 jué 弦 xián 。 。
浮 fú 云 yún 杳 yǎo 何 hé 处 chǔ , , 衰 shuāi 病 bìng 兀 wù 萧 xiāo 然 rán 。 。
扰 rǎo 扰 rǎo 红 hóng 尘 chén 合 hé , , 谁 shuí 予 yǔ 慰 wèi 目 mù 前 qián 。 。
杨十一没后重登见山楼有感。宋代。刘敞。平生交一臂,观化此山川。 俯仰成陈迹,高低俱绝弦。 浮云杳何处,衰病兀萧然。 扰扰红尘合,谁予慰目前。