慈 cí 相 xiāng 寺 sì - - 邓 dèng 德 dé 秀 xiù
小 xiǎo 桥 qiáo 横 héng 过 guò 一 yī 溪 xī 长 zhǎng , , 因 yīn 访 fǎng 梅 méi 花 huā 到 dào 上 shàng 方 fāng 。 。
山 shān 到 dào 尽 jǐn 时 shí 逢 féng 怪 guài 石 shí , , 楼 lóu 于 yú 高 gāo 处 chù 带 dài 斜 xié 阳 yáng 。 。
殿 diàn 经 jīng 几 jǐ 劫 jié 壁 bì 多 duō 坏 huài , , 碑 bēi 刻 kè 前 qián 贤 xián 诗 shī 数 shù 章 zhāng 。 。
三 sān 百 bǎi 年 nián 前 qián 钟 zhōng 尚 shàng 在 zài , , 可 kě 怜 lián 阅 yuè 遍 biàn 几 jǐ 兴 xīng 亡 wáng 。 。
慈相寺。宋代。邓德秀。小桥横过一溪长,因访梅花到上方。 山到尽时逢怪石,楼于高处带斜阳。 殿经几劫壁多坏,碑刻前贤诗数章。 三百年前钟尚在,可怜阅遍几兴亡。